Hà Huy Thanh: "Chúng ta không phải là những con người có trải nghiệm tâm linh, mà chúng ta là những thực thể tâm linh có trải nghiệm về con người" - Pierre Teilhard de Chardin đã nói như vậy. Được đến với cuộc sống này, tôi vô cùng biết ơn những người mà mình có cơ hội gặp gỡ, những hoàn cảnh cuộc sống mang lại và trân trọng cuộc đời như đã có. Khi có tình thương, nghĩa là có "Thấu hiểu-Chia sẻ-Kiến tạo-Giải pháp", tôi lại càng biết ơn cuộc đời, khi nhận ra mỗi chúng ta là một thành tố trong vũ trụ và là một nhân tố trong cuộc hành trình không ngừng nghỉ tìm về Chân-Thiện-Mỹ của nhân loại. Mỗi chúng ta từ khi sinh ra đã đối mặt với vô vàn câu hỏi từ những truân chuyên của cuộc sống, những công việc phải làm, những vai trò phải hoàn thành... khiến ta dường như quên trả lời câu hỏi: "Chúng ta từ đâu tới và chúng ta sẽ đi về đâu?". Tôi mạnh dạn gieo lên một cánh đồng và hy vọng tự cánh đồng sẽ tỏa hương.
Mỗi con người đều phải thở. Khi thở, chúng ta đã kết nối với năng lượng vũ trụ. Tuy nhiên, chúng ta cần có một sự kết nối mạnh mẽ hơn cùng với những quy luật của vũ trụ. Do đó, chúng ta cần phải nhận thức lại chúng ta là ai, bên cạnh cái mà chúng ta đã được sinh ra như vậy. Vì vậy, thức tỉnh tình thương chính là hành trình tìm ra bản thể của mình.
PV: Anh nghĩ sao khi viết cuốn sách này anh từng mất đi nhiều người bạn, vì họ không đồng cảm với anh? Tình thương cũng gây ra mất mát đấy chứ?
Hà Huy Thanh: Tình thương là một nguồn năng lượng, nếu chỉ dừng ở mức tình cảm, từ thiện, ban ơn, mọi người sẽ thấy gần gũi, đồng cảm. Còn tình thương đến mức trí tuệ thì họ thấy tình thương như một gánh nặng, họ không dám đối mặt với nó.
Tôi nghĩ, đó là những sự mất mát tạm thời nhưng cũng là quy luật trên hành trình tìm kiếm con đường của mình. Những người đó không cho rằng tình thương là một mã gen và đặc tính phải có trong mỗi hành động. Họ cũng không nghĩ Việt Nam là một quốc gia của tình thương. Nhưng tôi tin, một ngày nào đó, mọi người sẽ nhận ra bởi khởi nguyên trong mỗi chúng ta đều có tình thương. Để thực hành tình thương, đôi khi phải bỏ thói quen cũ để "thấu hiểu, chia sẻ và kiến tạo giải pháp".
PV: Khi cái ác còn tồn tại thì giá trị của tình thương là vĩnh cửu. Nhân loại sẽ ra sao nếu thiếu tình thương? Nhưng, khi thế giới tràn ngập tình thương thì tình thương lúc đó liệu có còn giá trị?
Hà Huy Thanh: Tự nhiên và con người giống nhau ở chỗ đều sinh ra từ những vụn vỡ. Cảm giác về sự bình yên trong bào thai của mẹ là sự bình yên tuyệt đối, đó là thế giới của tình yêu thương tràn đầy. Nhiều người bảo không có tình thương tuyệt đối, nhưng rõ ràng chúng ta sinh ra từ tình thương tuyệt đối. Tuy nhiên, vì nhiều lẽ mà chúng ta quên mất cái nguồn gốc ấy mà thôi. Khởi thủy của mỗi chúng ta là từ tình yêu thương tuyệt đối.
Trong cuốn sách vừa ra mắt bạn đọc, phát triển từ cuốn tình thương, tôi viết thêm một phần quan trọng: "Ứng dụng tình thương trong cuộc sống" sau 7 năm thực hành tình thương với sự biết ơn. Ứng dụng tình thương sẽ mang đến những vẻ đẹp nhiệm mầu trong cuộc sống. Nó là nguồn gốc của mọi tôn giáo. Đối với tôi, tình thương thuộc về thiên nhiên, tôi đi khám phá thiên nhiên và phát hiện ra một số quy luật của nó để quay trở về giải quyết vấn đề của con người.